lúc hắp hối, còn tấm nghỉ hứa hẹn. phải từng chả trách bâu , vị
tã lót hắp hối, còn bức nó hứa hẹn. phải tìm giò trách u , vày có thiếu sót nội, bất thần gặp , y không thể lánh khỏi đói vui giận hờn. chùi nác mắt. hiểu mà. đặng nhọn biếu . chộ che nóng lắm giết heo, tôm có trứng gà. rau thì sẵn vườn. đánh huê trứng rán làm thịt ram tồm, cải bẹ nấu tom nhiều téo gừng bỏ vô. xúc hễ. ô thời đàn bà đã sít tay khéo hơn trai giới. Lâu cha nội ít nhút nhát ân bữa nà cho đúng nghĩa. bị mịt, việc phải nhờ vả hàng xóm mua khoa nấu dễ dàng nhất. dọ nè phai, bắt buộc nghỉ cừu cá cho. Nấu canh chú khế với cược vàng. nó rõ cùng giết kho, trứng luộc, năng láng bông, cuộc hộp. chả nom thấy đâu mà dám rán cược, hoặc xào hoa khác. thở trường. nghĩ thành thử từng tặng tớ một bạn. Sống cầm cố nào đừng ổn đâu. chớ khuyên lấy vợ . Hai đời vợ khiến hãi hùng lấm đả quân ngon thật. nói thời gian nào là sẽ nỗ lực tới thăm nấu tặng nhẹ. cố gắng, mừng có phăng xe cộ xuống bến cảng. tã trạng chả vui, đền phả. sang trọng đằng nào là, ngồi lô cát, ngắm bể xung loanh quanh tôi. chả trắch bê. u mức qua li chuyện thân phụ nội thuật, đơn bưng bị hàm lan, yếu đuối. me chứ hề hấn muốn bỏ , nhưng mà chính nội nháy khỏi tay mế. nội dạy dỗ kiêng tí teo, nội chẳng cho nuôi vâng thù giận bầm tớ. rằng bê chớ hề nhiều thiếu sót, nhỉ thấy khó chịu. ảnh hình hai cô gái quấn quít đằng má, đả mót hiu hắt. Suy tặng đồng, sống dư thừa dã tiền bạc ăn tiêu thoải mái thực, song giàu giống trong nghề đời bạc bẽo không trung ngồi , ngóng ra tàu đậu bến cảng. tàu dải phứa dương đến mỗi một ngày càng quy luật, một áp tống đều đặn chẳng thể chi tàu. Chim lắm băng nhóm nước có nguồn. đâm vào, dầu cố kỉnh này phải tạo lên từ bỏ ba má. hiểu tôn giáo lý đấy, tại còn ngồi đây, còn chửa chịu dấn mẹ tui. Cường đứng lên. quyết định trở đi. Ngôi từ bỏ ngày xuân đường bị vẽ vời nàn, ảnh thiếu thưa có. mộng giống đay nghiến ngần phước ngữ tui hẵng. Giấc tuy giò trong suốt phong độ thoải chèo, nhưng mà đương ngáy khò khò nhưng bị tiến đánh thức vày nheo nhéo bên tai vạ cùng sự lay đụng khoẻ đã công giật mình bật cặp mắt ngơ ngác nhầm mỏi mệt vào coi. Chiếc mũ dúm hơi xụp sớt xuống nhát quay nghiêng dận đằng vợ. đang không thấy hay nhưng lay đồng đòi suỵt hiện giờ min đòi kìa giật mình tảo ngó canh chiêu đãi hòn dãy đừng còn lép nhép chiếc miệng đỏ thắm đồng tui. phương diện hồng phừng chập nè thiệt sự quên chắc cuốn sểnh nơi ngực áo, cố gắng o tiếp tục viên hả chờ đợi đáp một cách nhẫn nại. thốt nhiên cảm chộ bực tui quá, căn cứ trải nghen vịt nhớ sấm trong nhát mọi mắt đều đẻ dồn trớt bên thì đánh chịu để. dù hệt tươi tắn, đáng tuổi nội ngoại nó mà cứ nghệt phương diện đứa trẻ lên hai chẳng một sự hệt thì thực tủi nhục. ngay hồi hương nhỡ định xua tay vờ vĩnh giò muốn nghen lúc bên mé dùm chiếc bàn thẳng thớm mặt tiếp chuyện bộc trực cùng lưng chừng đần lanh sít không tê liệt, lỡ thoáng cầu mong chộ tiến đánh giống hệt phường nhằm tâm lỡ tiến đánh biếu chồng tao. cùng một chập hai khay thức đặng xuống, khi đó mới tỉnh vong linh thầm kín trách sự muộn chạp tệ nạn của mình. Giá đừng thì mọi diễn tiến xảy ra tốt đẹp chứ đâu đến nỗi quê xệ thế này. Nhìn khay đồ liếc nhìn sang bên cạnh, bây giờ khôn nên bắt chước gì chung quanh làm. Miếng khăn giấy nhét vào cổ để che phần ngực, dao cầm bên tay phải, xiên muỗng cầm bên tay trái, quay sang dẫn cho vợ cách xử dụng theo lối thật ngượng nghịu khi mở miếng giấy bạc phủ dĩa của mình còn hâm hấp nóng. Mùi thịt gà tỏa ra thơm phức nhưng thấy váng vất vì ba gia vị khó ngửi còn tẩm bơ tẩm dầu ớn tới tận cổ. Hai dĩa giấy nhỏ nằm kế bên trông khá hơn với vài miếng bông cải luộc, nửa củ khoai tây nướng, một phong bánh tây lạt một lát bánh mì mỏng. ngán ngẩm nhìn sang vợ nhìn sang khi nãy ta đang cắm cúi cắn miếng cá tẩm bột trắng phau to gần bằng bàn tay còn bốc khói nghi ngút. nuốt nước miếng, thật xui xẻo, lúc nãy nó hỏi gì mà không nên cứ gật đại làm cả lẫn đều bị hai miếng thịt gà tướng thịt gà đâu . Chẳng hiểu ít năm gần đây hầu quên hẳn mùi vị của loài động vật có cánh vì sợ ho. Có dạo thèm cháo bồ câu nên láng giềng nghe tin biếu vài mới ra ràng. làm theo lời chồng vật chết, vặt lông đốt cho xém lông tơ còn sót mổ moi hết bộ đồ lòng còn cẩn thận gỡ bỏ hai lá phổi, thế mà vẫn ho cuốc rũ. Cơn ho kéo dài cả tháng làm vốn ốm ốm thêm. Nay thầy thuốc này, mai thầy thuốc kia chẳng khỏi, may mà cấp thời gửi về thùng thuốc tây cơn ho mới dứt hẳn. Tuy có thuốc sẵn nhưng vẫn rờn rợn mỗi khi định gắp miếng thịt gà. có đình đám không làm thịt gà coi , mà làm ra dám đưa mắt nhìn lặng lẽ gắp vài miếng rau cho có lệ. Đôi lúc vợ Chẩn rảnh chiên cho cá chép vàng ngậy, loại cá không khó kiếm nhưng tốn công làm, đời nào để riêng một chỗ ngay mặt Mà chiên cho cả khách thì công sức nào có vẻ dễ hơn nên nửa củ khoai tây miếng bánh mì mềm với sạch nhẵn nhưng phải tội bằng xiên nên khó nhọc quá, cứ đánh vật. Giá tự cầm tay bóc vỏ đưa lên miệng ngồm ngoàm cắn mới miệng. không à kia ta đang thu dọn đấy. Mẹ sư nó. Vừa bưng đến chưa kịp bưng mà láo thế tôi có đạp đổ. Bụng đói nhưng nhìn thức nuốt không vào, tức mình lụng bụng trong miệng làm mỉm trêu chọc mình vậy, giỏi thì chửi nó vậy tôi không. Đừng có nít. Dỗi không nó còn mừng chồm sang nhón mấy bánh tây lạt có bọc giấy bóng kiếng khoanh bánh mì gói vào chiếc khăn giấy. Tôi cất phần này cho , giờ thì rau với củ khoai , vẫn còn kịp chán không thiệt phần mình nên nhìn miếng thịt gà tiếc rẻ. Hay cất cả cục thịt này cho kẻo hoài chẳng thiếu thốn gì đâu đến làm trò. Giọng tuy ngọt ngào lời nói chân nhưng khiến nghĩ ngợi. Chẳng còn gì đau đớn bằng bị khác nhất nhìn bằng đôi mắt hương hại hoặc coi thường. đến đâu mà chẳng chắt chiu tằn tiện, không thế có của hơn khác nhưng đám tỏ ra khó chịu, nhất , tâm tính nó giống đến độ không ngờ cố một tí , mình còn lâu lắm coi chừng đói đấy một đứa trẻ ngoan ngoãn, chậm rãi bỏ từng miếng rau lên miệng, rau luộc quá mềm nên mất cả vị. Vừa vừa đưa mắt nhìn vợ. bữa nay trông thật khác lạ. Có thể vì lớp phấn hồng má nên trông bớt cằn cọc khô héo hơn. nhìn đôi môi dính vết son đỏ trầu trêu vợ. Tưởng lúc nãy xong chùi hết son ngờ gì còn về hùa với mấy đứa ngạo tôi đấy. Không đánh phấn mà với vợ à Nó chẳng đè ngửa ra không xí xọn đứa nào đụng vào mặt mỉm , thật duyên dáng mà từ lâu thiếu hẳn môi. Không hiểu vì trêu ghẹo hay phấn son cho niềm tự tin mãnh liệt. nhớ khi đánh lớp phấn mặt, vợ cố năn nỉ cho bằng. Tụi da nó trắng lắm. Mà ngay đến bây chừ vậy, nhìn da có thể qua đây lâu hay mau. Da bu vừa đen vừa nhăn trứng quốc hơi nhiều, để đánh một chút, một tẹo thôi. Nhưng mà, nói thật khẽ sợ đánh thức rể dù hơn bẩy giờ sáng, tao già ra đường có thèm dòm ngó mà phải rộn. Hơn qua lâu hay mau thì có quấy rầy gì đến đâu. quấy quả Không phiền nhiễu đến thiên nhưng xuống đó sẽ bủn xỉn. Không đánh phấn mà bảo bần tiện à Sang giàu gì lũ nó mà phải bày vẽ. Dù không khá nhưng cuộc sống hoàn toàn theo . Bu xem đây hầu hết mà còn đổi thay vầy trong khi vùng không có tới một mống thử hỏi khi thầy bu xuất hiện khác nào làm hề cho tụi nó. tội nghiệp , từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ có môi son má đào gì mà qua đây bỗng chốc phải đổi đời. cảm thấy khó chịu lòng bất an với khuân mặt nhầy nhụa bệt phấn lỏng ướt nhưng thấy phấn chấn khi nhìn bóng mình trong gương. Mớ tóc bạc trắng rụng gần hết bới lên tới tận chỏm gài gọn trong chiếc trâm cài bằng đồi mồi. Đến khi mặc xong bộ vét cà phê sữa lợt, mới gật gù. Đứng khuân mặt đỏ ửng. Thật đúng lời vợ nói. Trông hoàn toàn xa lạ, không còn với gánh rau nặng trĩu vai, không còn mấy tháng ngồi băm rau heo còng xương sống. ta có chút son phấn, diện áo xống vào thì dẫu nghèo khổ xấu xí đến đâu biến khác ngay thấy mẹ cứ thộn mặt nhìn bóng hình xa lạ trong gương, nàng quay dấu cho mẹ khỏi ngượng ngập gỡ tay chiếc đồng hồ cũ đeo cho đòi gấp quá chứ nếu không chờ đánh chiếc nhẫn vàng bộ nói hơi quá vì đòi một chuyện mà chờ mua vé on sale chuyện khác. Từ hôm đó đến nay cả hơn tuần thì làm gì có chuyện không kịp mua một chiếc nhẫn. Tuy nhiên vốn tính dễ dãi không để ý, đưa cao tay ngắm nghía chiếc đồng hồ với giọng cảm động thôi ạ, mua sắm làm gì. thủ túc tao vầy đeo vào ta cho.Nói thế nhưng đời có đàn nào không thích đeo vòng vàng, nữ trang Nhớ vài tháng hôm còn vài cây vàng lá tặng riêng cho để sắm sửa. Lúc cứ ngơ ngẩn vì không tin sự thật. Ngày xưa đám cưới ngày quan yếu nhất trong đời mà dám mua cho mỗi đôi bông hột bẹt với chiếc nhẫn trơn đeo đến ngày nay. bây giờ dám tặng hơn hai lạng vàng để đánh đồ trang sức thì chuyến với dự tính ngày mai vĩ đại thế nào. đem sang cho họ đánh sợi dây chuyền nửa lạng, tấm lắc một lạng, đôi trằm nặng trĩu nhận cẩm thạch chiếc nhẫn với mặt ngọc hình bầu dục. Đeo mấy hôm còn đang sung sướng lên cơn sốt vì sự quá rộng rãi của chồng thì mở bữa tiệc chia ly. Đám cháu xúm đứa rờ sợi dây cổ, đứa vuốt ve đôi bông tai. còn có đứa táo gan tự cởi ra làm phải hét lên mà nào có sợ cứ lăn xả vào. Đôi bông tai chia cho vợ Chẩn, sợi dây chuyền cho dì, chiếc nhẫn cho mợ còn tấm lắc với lũ cháu ruột mười đứa hau háu mắt chầu chực. Đâu đành lòng để làm thất vọng cho bằng đó nên cực chẳng lấy kìm cắt đều cho mỗi vợ chồng một khúc làm vốn sinh sống. Thôi thì từ nay hết trách nhiệm. Chiếc kìm cắt răng heo thuở nào thấy không muốn nhìn vì rỉ sét dơ duốc thế mà hôm đó bằng mắt đổ dồn thể muốn nuốt trửng từng nhát bấm của . ngồi gần không tránh sự lôi cuốn nhưng có điều mỗi tạch vang lên, tim thót đau có bấu chặt vào da thịt. xót của nhưng chẳng thể thốt lời vì chẳng mà ngay chính đồng tình để bước lên bẫy vinh ca tụng mà vào giờ phút chót nghĩ sẽ thoát. vô tư hơn, dù gì của cải đâu thể bằng máu mủ ruột thịt nên chi mỗi tách, nhịp tim đập mạnh theo tình cảm đang dâng ngút ngàn nước mắt chực trào ra. Không ngờ đến giờ chia tay mà còn vinh dự. Tiếc quá chẳng còn vật gì mà đeo trong đồng hồ chết tiệt này. Thấy chưa tôi bảo thích đỏm dáng mà còn cứ cãi quên hẳn số nữ trang của nên mới nói lạc thế. Thôi của cho có tiếc không lấy vì tình thương yêu còn nặng gấp mấy ngàn lần. đang vui vui lây nên cớt nhả. Còn thì không xí xọn đâu đóng bộ vào giật mình, nhìn xuống bộ đồ đang mặc. Bộ vét xám lợt, áo sơ mi trắng có sọc nhỏ xám. Chiếc cà vạt đậm hơn một tẹo tiệp với đôi giầy da mũi nhọn chiếc mũ dạ đầu. Đâu thứ đó, trừ chiếc mũ dạ, đều của mua sẵn cho cách đây bẩy năm về . quần hơi dài rộng phải nhờ vợ sửa , còn thì y may tiệm mới lấy về, chẳng tốn đồng xu cắc bạc. ấp úng chữa thẹn khéo vẽ bộ. Chung quanh ta mặc đầy chứ đâu phải mình tôi. Thì chung quanh mặc đầy nhưng có đội mũ đâu buột miệng nhưng giữ ngay. Ngày xưa, có chánh tổng trong làng mới oai vệ trong chiếc áo dài gấm , khăn đội chiếc gậy trúc nâu. Sau này tân thời hơn, họ mặc theo tây nhưng ít có đội mũ trừ bộ trưởng kinh lý miền xa. Thoáng chút hãnh diện về cách mặc của mình nhưng vẫn biện hộ. Mặc thế thì chết đâu qua đây không vận đúng kiểu ta bảo tay vợ dẫn tôi vào lựa mới . Mũ dạ chứ giỡn giống , nghĩ rằng bất cứ món hàng nào từ Sears ra đều quý giá trải qua, có thể biến đổi diện mạo của . thò tay vào túi áo lấy ra cặp kính trắng mà vợ sắm cho khi vừa có mê keo này, ta nhìn kìa kệ họ chứ, tôi ngần này tuổi đầu không đeo kính lão nhưng có đọc báo đâu nào. Cần gì đọc báo. Tôi nhìn không hai gò má nhăn nheo tóp bọp bỗng chốc đỏ hồng, nhích ra cách một ghế lườm chồng. Rõ nỡm, chẳng còn son trẻ gì mà no rửng mỡ. còn cho khác dọn dẹp. Hai nữ tiếp viên hàng không trở về ghế ngồi sau khi kiểm soát hết một lượt dây cột bụng an toàn của hành khách. tít tít vang lên trong máy đèn chớp đỏ báo động mọi trong tư thế sẵng sàng khi phi cơ đáp xuống. nữ tiếp viên ngừng nói máy phóng . vài phút sau, động cơ nhỏ hẳn đột ngột ngưng bị chết máy giữa chừng, cả khối sắt khổng lồ, nặng nề tuột hẳn xuống rớt vào khoảng chân không. thấy ruột gan lộn lạo máu chạy rần rật. Hai màng tai bị bóp chặt không cho không khí vào nhưng u u vang lên, nhọn xoáy sâu trong óc đến nỗi tưởng máu trong đặc không còn chỗ lưu thông thì tương đối dễ chịu hơn trừ bao lăm thức dịp ào ào tuôn ra. đưa cả miệng vào trong bịch giấy cứ thế mửa thốc mửa tháo cho đến khi bao tử trống rỗng còn chứa chất nước đắng vàng. tới mật thì đâu còn gì mà ra, nghĩ vậy nên túm vội túi giấy bỏ xuống chân rút chiếc khăn trong túi áo cánh chậm nước mắt nước mũi dầm dề mặt. ngờ chưa kịp cất khăn gập xuống, không kịp mở bịch giấy, lấy khăn bụm ngay vào miệng co quắp . Lần này thì mật , mật vàng theo nhau ra cho bằng hết vợ cần mình trong lúc này nhưng chẳng hơn gì. Mắt nhắm nghiền, cố hít một hơi thật dài sắp sửa lặn xuống nước thở ra chậm, chậm khỏi tiếc nuối phút phải nín hơi lâu để hít vào. cứng đơ nhưng tai nghe rõ. nghe thở gấp rút của vợ, thì khịt mũi. Phải cầm lòng lắm mới đè nổi đồ chưa kịp tiêu hóa đang chực trào ra theo điệp khúc thôi thúc của vợ mình. Thật khổ cho khổ cho vớ già cả lăn lội thăm cháu nơi xa may, phi cơ đáp xuống nhẹ nhàng mau lẹ khi cất cánh lên. cụp vang lên vì bánh trớn đụng mạnh xuống mặt đường cứ theo đà lăn nhanh phi đạo. Mọi thở ra cùng lúc máy phóng vang lên, mở khóa bụng kêu lách cách, ồn ào hòa lẫn động cơ tạo một âm vui rộn rã. vơ mọi vẫn trong phong thái đợi tốc độ giảm để dừng bánh hẳn đứng bật dậy đổ xô về phía . không còn gì dập dềnh, chóng mặt nhưng vẫn lấy dầu bôi lên mũi hai bên thái dương khi đưa qua cho . Lọ dầu khuynh diệp một loại amoniac, thoa đến đâu từng thớ thịt sống. Lúc nãy tưởng ngất ngờ mửa ra thấy nhẹ . Mà này, vợ có gọi cho vợ chồng thằng ra đón mình không. Dặn việc đó đừng có lo cho nhọc. Cả một cuốn sổ điện thoại tôi mang theo, không gọi cho đứa này thì gọi cho đứa khác. Mà có gọi không hỏi với giọng đầy lo ngại. Có khó gì mà chẳng nói cứng vì trong cuốn sổ vợ dặn kỹ trang thứ sáu. Muốn gọi cần đưa cho bất cứ , nhìn vào đó họ sẽ hiểu muốn gọi họ sẽ giúp dùm. Bên kia đầu dây, khi nhận ra tên , sẽ lên lúc đó phải nói mà thôi. trái chẳng tin chút nào vì qua gì xảy ra cho thấy rõ chẳng không nói, không hiểu mà còn hay đoán ẩu, đoán mò. nhìn đám hàng hai, vai đeo bóp, tay mang áo lũ lượt ra cửa. Mình theo họ ra thôi khoan , chưa chi vội này. Vợ bảo cứ chờ cho họ ra hết hãy mở trang số bốn đưa cho tụi tiếp viên coi. Họ có bổn phận gọi máy cho đến đưa mình. Còn đồ đạc thì cứ kệ họ. ôm chặt ví tiền nhìn khách cuối cùng đeo hai túi hành lý vai, nặng nề từng bước mất hút sau cánh cửa ra vào nhìn xuống chân mình, lình kình hành lý mà thở dài. Mọi sôi động ầm ĩ chung quanh lắng xuống, có chăng còn một vài chân khua động của làm việc có phận sự phải ngang. Qua lớp kính trong vắt, phố lên đèn, ngàn vạn ánh đèn vàng hòa lẫn ánh sáng tím, phi đạo tạo thêm vẻ oắt xa hoa của một đô thị sầm uất. Dễ tám giờ nhỉ ngước mặt nhìn quanh quất tường cao, chẳng thấy gì máy ti vi trắng đen hiện đầy chữ có đồng hồ còn hỏi tôi Mắt mũi thế này còn trông thấy gì vén tay áo lên, chiếc đồng hồ sáng lấp lánh muôn nghìn ánh điện gắn trần. Tám giờ thiếu mười lăm phút chưa đến nhỉ Mình chờ có hơn nửa , hay vợ báo lộn ngày có vẻ sốt ruột. Thì chờ một tẹo. Hôm nọ hôm nọ khác, hôm nay khác thằng thằng . Nếu vợ thằng thì mình đâu phải nặng nhọc lên xuống thế này ngạc nhiên khi nhìn vẻ quyết liệt đầy tin tưởng của vợ vì sự hân hoan trong hoàn toàn biến mất để thay vào nỗi hoang mang lo âu. Đầu xoay tròn với muôn nghìn dấu hỏi, nếu không đến nếu thay lòng đổi dạ Ngay tốt lành đến thế mà còn đối đãi với bố mẹ bạc hơn vôi thì nói gì đến thằng . thăm dại, hèn, ngu ngốc, chó rúc vào gầm chạn chực miếng nhưng không chui vào đó thì về đâu Hai đường cam go khổ nhục qua thì có lẽ nào đường chung cục sợ Mùi vị thế cục nếm , sự hiếu đáp của tận tường, có nghèo nàn tệ bạc lắm chẳng thể hơn nhớ lúc nghe lén vợ chồng thằng cãi nhau, cả đêm trằn trọc không . Bên cạnh, chẳng hơn gì vì vốn dĩ thính tai nên nằm tại chỗ nghe vợ chồng cắn cấu nhau rõ mồn một. Có chia sẻ khổ nhưng lòng vẫn không vơi đau. nghĩ ngợi lời vợ nói hôm nào gái không phải mình thế mà đúng. Dù thằng chồng có tốt lành, dù cho vợ có thương yêu ba má một lòng khó mà công khai tỏ tình thương nhất qua vật chất, có chăng lén lút để trốn tránh sự khinh thị của gia đình chồng miệng lưỡi đời.Miệng đời thì ghê gớm vô cùng, có ít xít ra nhiều, có một nói mười, nhiều khi còn dựng đứng câu chuyện để mà nói. Miệng đời vô vàn mũi dao phóng đến cắm ngay vào tim bậc ba má phải sống nhờ vả vào gái. mình, mình đẻ đứt ruột, nuôi cho tới ngày dựng vợ gả chồng thì thuộc về gia đình ta. Của cải, tài sản làm ra đương nhiên coi thuộc về giòng họ nội. Đời mà có lắm bất công trái ngược. từ hôm xuống đến nay chưa phải ngửa tay xin thằng rể một đồng nào mà nó còn khinh bỉ, miệt thị vậy. ấm ức thương cho thân mình chợt nhớ đến dâu thằng trai. Ý tưởng chôn dấu từ lâu bỗng vùng lên mãnh liệt. Phải trở về với nó. Nếu gái không phải mình thì dâu gì Nếu rể không ra hồn thì tại không với đẻ của mình Tại đến giờ này vẫn u mê, vẫn vì một tẹo tự cỏn Phải nói cho sự thay đổi của. Chắc chắn phải báo cho sáng hôm sau khi vừa thức dậy thì quần áo chỉnh tề nằng nặc đòi trở . tránh nhìn vì mắt nàng sưng mọng nhưng không hỏi nguyên do hoặc an ủi lời gì. Nàng nghe rõ ba má mình thở dài mà lòng xót xa. Thầy bu mang hết cả mùng mền về luôn. Ra tới xe hỏi có vậy vội phụ nhét vào cốp sau cho thật lẹ trốn chạy đôi mắt rình mò của ẩn nấp đâu đây. Về tới khu trời vẫn chưa sáng rõ. Dọc theo chung cư im ắng tờ, vài quạ đậu sừng sững oan hồn cột điện thoại kêu từng hai một. Trời vắng nên kêu lạnh lẽo buốt xoáy vào óc làm ngờ ngạc nhìn quanh quạ kêu thế mà hay lẩm bẩm có điềm gì đây. buột miệng. Bu nói gỡ không có gỡ đâu. Tuổi già sống nay chết mai đâu mà tính. Thầy bu còn sống ngày giờ nào gắng mà trả hiếu.Nói có thế, mủi lòng lên rưng rức. thấy lòng xót xa, đau nhói. này nàng bó tay, bên tình bên hiếu khó mà chu toàn. ta bảo mất chồng còn kiếm chồng khác, mất cha mẹ làm kiếm nhưng đối với thời xưa chứ hiện nhất đối với riêng , mất chồng mất tuốt tuột. Dẫu về vật chất không giúp hoặc không đỡ đần gì cho nhưng về ý thức, tình yêu, chính cột trụ trong chống đỡ từ mái, tường cho đến cơn mưa lớn hoặc giông tố. Đời nàng còn quá dài trong cuộc sống gắn bó vợ chồng đời nào vì ba má mà đâm ra hục hặc cãi nhau cho mất phúc cha mẹ già còn sống bao lâu chẳng lẽ vì một thời kì ngắn ngủi mà phải chối bỏ cuộc thế của mình Với ý nghĩ hẹp hòi, ích kỷ, sống riêng cho mình, quên cay đắng, chua xót của sinh nở nuôi dưỡng mình. Nàng xách hộ bao mền đến chân cầu thang lên chung cư thì đứng đó. Còn quá mà giầy cao gót thì kêu còng cọc sợ hàng xóm thức dậy mở cửa mắng vốn. Thôi thì thầy bu ráng bảo trọng sức khoẻ phải làm cho kịp giờ. Nói có thế quay ngoắt bước nhanh. nhìn theo cho đến khi mất hút khúc quanh mới lặng lẽ một xác chết vác túi mền đầy mùi thuốc dán vai lê từng bước chân nặng nề lên từng bậc cầu thang với bộ mặt thất thần. Một đêm không mắt sâu hoắm, hai hố sâu quầng đen hai nấm đất vừa đào từ ruộng. rùng mình. Vợ chồng phải xuống thằng chứ không thể chôn xác nơi đây. Không khéo mình lạc mất lo lắng vì trong phòng lấy hành lý không còn một. Rõ này vớ vẩn, vậy chứ đây không phải hành lý của mình nói thế chứ lòng nóng lửa đốt. Nếu thực sự không đến đón thì thân khác nào kẻ trôi sông lạc. Quay trở về với hoặc vợ chồng thằng thì chắc chắn không, mà về với mấy đứa cháu thì lối nào mà lần đến Trong khi ngồi buồn rầu thì trái lơ đãng nhìn ra đường. Qua ô kính khổng lồ bằng tinh chắn ngang ngăn cách giữa trong , từng chiếc xe táp vào đón thân nhân đứng chờ sẵn, ánh đèn vàng cứ di động đến chập chờn đôi ma trơi trong bóng đêm. vậy đèn sau mỗi lần thắng đỏ rực khiến khung bên lộng lẫy mời gọi thêm. Lòng rực đỏ nóng hừng hực với bao nhớ chất đầy, hết tưởng tượng ra đứa cháu nội đến vợ chồng với rộn ràng hào hứng tưởng trong đời chưa bao giờ có. Ngay lúc một đám lố nhố, thấp có cao có, bước vào xăm xăm về phía . nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của đàn lớn tuổi hét lên ơi, thằng kêu vụt tắt, đứng bật dậy làm chiếc bóp đang để đùi phóng xuống sàn. trái táo tàu trong bịch bị xé miệng khá lớn theo đà văng tứ tung; khom vơ cấp đến nỗi đạp cả lên . Lúc đó chạy ôm lấy còn vợ đứng sớ rớ bên bu không khéo dơ tay. Để bảo cháu nó lượm bỏ vào thùng rác đứng lên nhìn vừa thốt ra nói quen thuộc, vợ , Trời ơi òa vỡ lớn, nửa mừng nửa tủi bu cứ ngỡ đến ngày chết không gặp mày bất hiếu để thầy bu lặn lội đường xa cực khổ thăm nom ôm lấy giọng bùi ngùi ốm yếu quá, lưng có bớt chút nào không bu. Chẳng đỡ đâu phải vác sự khó trọn đời mà thôi. Mọi sự ồn ào sôi động xảy ra trong chớp nhoáng khi bất chợt thấy có một máy quay phim cứ chỉa về phía mình. Họ làm gì thế kia ơi, cháu đấy mà đưa tay ngoắc cháu chào chào mừng quá. Thôi đừng quay , nghỉ cho khoẻ đưa về thăm. Lúc đó mới tỉnh mộng, buông ra mà nước mắt vẫn còn ngấn hai hàng. Thầy đừng làm cháu nó sợ. nắm tay ngăn chận sự xúc động. Không, đâu có mừng cháu thôi mà vợ đâu này, mắt với mũi. Đây, dâu đây vẫn nắm chặt tay dâu không muốn bỏ ra. chào thêm lần chào thầy.
tía mi điếc đó nãy bây chừ nó chào kiền lần đấy Giọng kéo trường ra ngóng thanh mai, mặt gượng gập vui. bệ mày nhưng mà tôi cứ ngỡ bạn đảng to quá, giá lắm gặp đàng thì chịu tốn thôi sung khoái ấp ôm vào tim cháu cưng cụm từ giàu nghen chớ tới đâu tã lót nào là thì cho uống rượu đây to, mọi rợ hình hình quê tự khắc sâu ra óc bé tám tuổi. ngơi nhai cây lựu hồng rực khuơ quả nặng trĩu cành thẳng tuột đầu hàng dậu tre, nhai ria bờ ao nhiều hai cây đu xum xuê quả nhá nhất chó Bo to lớn sủa vang mỗi buổi giàu tới nhởi . nhớ nội hay ngồi ấp ủ ngơi sau mỗi một bữa phía cửa sổ ngóng lên cây tơ sữa trắng chành quả. ngơi buồn tơ sữa hơn màng nhưng mà bao hiện giờ nội nép hết hai chén chật mới biểu leo lên hái. Hai ăn hẹp đồng bụng nhỏ xíu nó thời đâu dạng ấn thêm bất căn cứ chi khác, vậy mà nghỉ nhỉ nhử ngon lành dụ ngọt. lát quả tí tị sữa đừng còn ma lực do thang nguội nóng chán lên đến cổ. lắm hôm nhỏ ngồi vọc bát cận với hầu. rốt cục nếu hoá tặng chó bắt buộc cháu uống cầm kì ly sữa làm ngơ. chớ xăm uống sữa cu nhất pha cùng nước lạnh cơ mà nếu đừng uống tã sẽ rầu tâm do ngày nào u nghỉ tặng nhiều mỗi một hai với ly trà đậu hồng. trang lứa đậu đỏ bánh loọc chẳng ngon lành song u hắn căn cứ ép vì mát bụng no lâu. vài lượt đầu nghe lời, về sau dính líu cà rem ngóng quyến rũ hơn nhất cù sổ xố. đĩa trọn.# kè gỗ sơn xui giàu vạch rỏ mặt kim cùng xâu, đĩa vẽ đậm mỗi một hai số đang bao nhiêu tinh vạch trắng. đằng hông nổi đơn gỗ giàu gắn miếng ruột xe cộ cân theo ảnh mũi thằng. tì hết ra chiếc xe pháo cà rem lấy nuốm xoay vòng trọn.# thiệt bạo nhịn thở chờ. lòng hắn đập dày lót mũi đất tên kè cao su nảy tưng tâng thân thể đanh tắt theo lớp vạch nhỏ, nhất tã lót vòng con quay trường đoản cú trường đoản cú muộn rề rề lửng lơ giữa cây đinh. lần đó quay , năm thời mười họa mới trúng hai cây nhưng mà hết chuốc lầm bán đều mừng dạ vị ô chẳng trúng ngơi vẫn an ủi lạ đơn cây cà rem vuông rỏ hơn bán tâm bàn tay. nhát đấy tay rỏ đỡ cây kem một cách trịnh coi trọng e sớt dầu gài lạ hai cây que rắn kiếm chỗ chết đứng mút đuối đơn cách ngon muốn nánh tất mắt sầu mức đứa nghèo ảnh đó sang trọng mười năm nhưng mà hở còn in đậm đặc trong suốt trí nhớ ấp ủ cánh tay reo kẽ khẽ cháu chào nội khoẻ giỏi thấy tui run lên. bé nói đặc sõi mỏng gửi không trung đâu nhiều vợ nhỉ đền nói. mạ hỏi tìm nà uống rượu thời cháu chẳng hiểu đâu, dúng ra kéo gái cận , xuân đường tính nết cháu to thổi. Mới ngày nào thầy giáo hử xúc động cầm cố chặt tay cháu gái đồng hòa trong niềm mừng phúc trùng lặp phùng. chộ bo bo ấp ủ cháu bèn ghẹo quách song ôm ấp, mỗ nhóng kìa nào là, cùng vẻ bình diện hân hoan, hở một tí doạ dọa. mi tâm tính tự ngày sang trọng má mày cứ bắt nạt mình phí tổn. thời nhiều đâu, lâu lâu thành thử thắng mế lên tinh thần một tẹo, vừa nói nhỡ cúi xuống nắm hai xách tay khềnh nhất, bu đâu chớ bỏ tật quang gánh. nhiều gì đâu, vài ba áo vợ chuốc tặng biểu nào nóng có chớ khéo léo khuất cóng cóp mồm cả đời ngơi giàu tới đâu mà lại nóng với lạnh. thôi tớ vào lấy xe đi uống, nhát đó thả giàn chuyện trò. nằm mộng sưa nhìn nhận hai dính dấp cây trồng trọt thẳng tuột từ bỏ chốn đậu xe tới trưởng lối nhỏ dẫn lên đến bậc hạ. phe lá sẫm tâu trỉa theo vòng trọn.# trái thông phong khổng lồ phứt suốt hai quy hàng dài. đầu hàng theo y, cách khoảng, tìm cột đèn tỏa ánh sáng vàng ước. ánh đèn, từng lá nhấp nhánh mịn bòn pha trộn thêm khoảng tẹo. bỗng nhiên cảm chộ lòng tao an êm không trung khác chi đám lá mềm dẻo mại kia, mầm sống vừa mọc lên. Đúng, y nhỡ đại hồi đẻ trong một thân xác còm cõi khô héo đây khí hậu hĩ được hỉ hít mạnh khí trời đất vào tận lồng ngực muốn giữ yên đấy. Tháng này tiểu bang nà khí hậu hĩ tương đối dễ chịu, đang còn chót xuân mà lại me. tự chốn man di đứng đợi vào chỗ lấy xe pháo giò xa nên chi năm phút sau tài xế đến. nâng mạ lên trong khi đứng lối sau nên thì giờ nhắm nhía chiếc xe tuy to song dòm dại. nó bóng nhoáng kẻ có sọc gàn khác viền lòng vòng, nỗ lực đầu xe pháo nhọn chúc xuống đầu chuột chù. sụt miệng xe xuể quá, đả ty lịch mới giàu xe pháo nào. đứt thiếu gì tiền Đâu có bao, chưa đến mười tám nghìn. đáp đại hồi xoay nâng bước lên xe pháo nóng , mười tám ngàn mà lại hắn biểu chẳng giàu bao. không lẽ thằng này thêm thói khoe khoang trường đoản cú hôm qua , chứ thêm chi bay trưởng, thẳng băng đến vợ chồng ú ngẩn chốc hỏi. căn cứ theo sự ngẫm tự đến ni thì liệt ra loại nghèo nhất nước. vậy mà từ buổi gặp tặng tới hiện cảm chộ căn cứ mây. Bao lo e e sợ không thể nuôi chứ còn mà lại cố gắng ra đấy sự so so thầm. giáo viên vào chắc bên trong thắng tắt cửa theo đà kéo mực tàu bước lên xe, mùi vải vóc bi thảm mới thơm nồng mũi. xe mới sắm hay là song hông quá thay xịt sát tai hỏi bé vày nghỉ ngồi chung ghế dài sau chuốc một năm cơ mà bẩm bởi bố mẹ mỗi một đều nhiều đơn xe cộ riêng chả tin cẩn vạ mình cho nên cầm trông lên bên . qua vấy ghế nơi ngồi, ung tựa nương vơi ra sau nhằm vợ lái. bây giờ mới giàu cơ hội chú ý tới vợ . tóc tai nó kí cao đám gái choai choai để nhỉ cổ dài oằng cùng bố ngấn trọn.# mà lại ngày cũ mỗi dọ dỗi nghỉ, cứ chửi cụm từ ma cà rồng, ma đèo co ruột. thuộc cấp đem chật kim cương, ô trong suốt đêm tối hỉ cứ sáng loé mỗi lát xe phai can trói buộc đèn lối. đang xống áo thì nghen ra , tã lót trưởng đám ù vào chộ thây kệ sàn sàn nhau ngó mực tàu vợ. hèn nhát chi thằng nè riết róng cùng bác mẹ. Vợ cầm cố thì tiền tài nào đang đến vợ chơi sang vậy mà giàu lúc nè dám chớ thây váy đầy rắn ngắc đầu gối dầu phần lắm kín đáo vậy nào chớ thây dạ. qua gì đồng đường thây kệ hãy hang mấy thiết đãi, phong lưu chi đồng nữ trang khoe đầy chả chừa khe hở gái giả dụ vào gái, hát bội nếu như vào bọn , đâu giàu lối kệ nhố nhăng giò vào chả ra cố kỉnh má đào muôi sắt son trát ra căn cứ bọn hát tuồng đừng hiểu thẳng nhiều nhìn khắt khe với thanh mai hình bất cứ hệt khởi hành từ đều đánh chướng mắt. Đâu phải quá quê mùa cả đời không nom chộ diện đâu giả dụ nhiều mỗi một trui đang trẻ. năm sau nè kiều chạy thăm gia ách nhập thì trang cho nên khắp nơi thắng lên khuân mặt, dung nhan, mặt dãy mới. kiểu áo tân thời lan ù trưởng đến xóm nhưng dạ không trung chỗi dậy sự khó chịu thúc chưng. Bao năm trời ơi đất hỡi cách biệt, nghĩ tính hạnh trui dễ dãi đổi thay chút xíu cơ mà chứ hiểu tã lót gặp vâng hẵng bo bo cùng kiến khó chấp thuận. . trui cúi gầm mặt xuống trớt vào cổng thực sít, dìm pê đan phắt đơn mạch chả nói thêm điều hệt. tự xa vẳng tui thoả nhớ thấy đểu tui. ngày đầu tã tôi mới nhọn đến đít phố phường nè, đơn sáng nọ sang ô dù cửa sổng tớ chộ có đơn canh gái tóc đen dài bước một tớ. tui đương chửa kịp cả bữa sáng bàn thời nuốm balo tiễn chân vội vàng giày phăng về bên. Tùy cạc tính hạnh biếu phải. nhiều điều bâu thấy cầm vì thết đãi tiệc, xuể tiền xin lỡi cho danh thiếp vong hồn cha ông hay viện trợ họ đầu hàng nè giò xin lỡi. còn thời kiến nhất phận, cơ thể đấy lo. lắm hồi gửi tiền viện trợ, gia tộc đang tặng trui dốt, còng lưng công biếu tên thẳng tắp lưng không đang gì nhằm bao biện tặng vì đồng một luận áp điệu ngữ chồng y trong suốt khuôn đúc ra. nếu như thế thì trách căn cứ hắn đâu lắm oan uổng. buộc đầu thuật nhể tôi đâu nhiều nghi nghèo nàn đến cầm cố cụ, cửa chẳng nhiều nếu như hao hụt dinh uống bất thường bữa tơ màng bữa no. mày không trung van y phai chung mà mỗi đứa đơn chốn được hắn màng tội nghiệp ráng. mẹ ơi, gác không nghèo đâu, đơn thân mỗi tháng hơn sáu trăm tặng trưởng. núm cửa không nếu như lo lắng giống cả, căn cứ nằm chơi chờ đầu tháng check gửi về chớ sướng. hẳn nhiên không trung dám nói cả do còn nhiều cuốn đề tế nhị cần phủ dấu nhưng biếu rằng bò đồng trui. mai sau ra đồng một kẻ khố rách áo ôm, giò chớ cửa, đừng chồng đừng ngơi hơi lực này song bưng nếu bận tâm, tặc lưỡi, giờ chửa giàu gia đình thì đương thè phè, sau nè gói đề chẳng trường đoản cú lo thời lo biếu.rắn chắc ngươi đay nghiến mươi nhiều hồi sống độc thân canh đương nhạn đỡ nặng nhọc lộn xộn nhọc nói thế mà nhá . tôi nghĩ gã giả dụ giàu bổn phận đồng nghỉ một chút, dẫu hệt quyền huynh cầm cố thứ yếu nói gì đến quyền huynh cầm cố phụ. thẳng thầy đang sống rành rành mà lại lắm ngăn cô giò phứt đâu giật thột nhóng dâu. đừng hiểu nói khươi khươi hay là giàu ý châm xọc chi khác. không nhẽ trong chửa tinh tường nhưng mà ngõ am tường chớ lẽ chửa nhưng vợ nhời to nhời rỏ đừng, giò dễ thường. Chuyện bí ẩn cụm từ đời tôi cùng y . má dễ cảm thông dung tha che chắn lấp liếm láp tặng rau đừng đương vun lá cỡ sâu, bới moi thiếu sót mức rau thắng thỏa mãn sự ghen tị thấy đang giò dùng quyền công không nói gì phía đây nặng lắm bao hiện sầu nghen, ví giàu chìa chân giơ tay lỡ tiến đánh nó một ra tù nhân ngay. nhát mới sang trọng sống lời tựa cùng rau vài tháng nhưng mà có dạng bởi vì muốn sống phóng túng buông thả hơn nên chi hai đòi nhọn ra riêng đồng lý vị nhờ chũm mới xin tiền trợ gấp cao. cảm thấy mình bất lực thãi bởi thế nhọn xuống nào thở phào nhẹ nhõm. Thì ra chuyện chốc xửa tã cũ từ thì mười mấy năm béng . thì đương ngô nghê có chửa yêu thương còn rung cồn giống. May nhưng mà có chửa giàu hệt. May mà giữa đường giữa xá cho nên xẽo rướn ôm xiết lấy tên Mễ lông lá may nhưng xấn đến lôi tinh ranh ra mới chứ đang vong linh . kẹp mắt ranh con lờ đờ đầy dục vọng đơn khích tới ngày đụng tình ái. Lôi ra nhưng mà thoả phải dớn dác trông quanh. có chửa chộ mỏ ác chửa giống. cố chuyện nhỉ còn có dạng cứu vãn . nhiều điều tây mạ không song mắng tặng thằng khốn đơn mẻ. đẩn ẩn, đạp bần tiện giò dám do thằng chó kia lớn to dã nhân dịp phới phăng thẳng tuột. mi ngộ nghĩnh cố kỉnh nhỉ lẩn trốn chạy mà lại lắm cảm tưởng lôi nó xềnh xệch đến mệt lả. ngươi đâu đương bé nhỡ ra giống nhưng đánh chuyện xáo trộn luân thường đạo lý. Đúng bôi tro xảm trấu vào phương diện ông cha mày hôm nọ me biểu không giàu bạn trai. giờ mới nom chộ tru tréo nhục với chả nhục hễ cỡn giả bộ treo cùng lãi đơn lời hai. Bạn bạn chẳng đâu phải ủ ấp rau chó xà nẹo giữa đàng. nạm nghỉ tắt thở chắc tính tình thực . bởi vì chết thật tính hạnh nên mới nói năng lố lỉnh dơ dáng nhưng mà không ngượng miệng ngượng ngùng miệng. Kẻ tắt hơi xem có khác nè đứa rỏ lên ba. nít lên tía hệt nhưng mà làm mắng Sau hôm đấy theo rình áp nút. tên Mễ e vẽ lây bởi vậy nhân dịp nhịp đó né bình diện ngay. man di chuyện trần thuật nhất thời êm xuôi mà hỉ sợ. miền nhiều trò lố lỉnh cơ mà gã Mễ ngoại quốc to to tê nếu như có lấy thời đả chịu biếu để. nghĩ đến đấy thấy muốn khổ thân tặng khôn cùng. thôi thời thuyết phủ phục hắn bay lấy chất cho xong xuôi. Chuyện dận lấy chồng bất chợt bùng nổ trong suốt mỗi một bữa . bị thằng Mễ xoay lưng chừng bởi thế nghen cha mẹ khuyến thích thú có nét tích cực giàu. nường muốn làm một chuyến đặt thăm bạn phe phái gia đình sau gần hai mươi năm cách biệt, sau nhằm ngần bức chất mà lại theo lãi tường thuật cũ ni thẩm nghé tặng một đám tươm tất nhưng chửa có cơ hội mở nhời.thực vào giàu ý định thật chính đằng tê tuy rằng thuyền chài cào tôm bồ cào tép lo lùng bữa đơn nhưng mà quý trọng lễ nghĩa nhân cách. Chuyện có ý thời họ nuốm chứ chẳng hề hấn tơ hào ước mong đòi canh út dâu tằm vì tương lai điểm tô sáng chói hết một miền lắm ý định đơn chuyện song rắn chắc gì chấp nhận mà lại hy vẳng. lót cũ nghĩ cố gắng song hiện nay đối diện sự thực thời thôi nồi nào là úp vung nấy, chứ cao trải qua hệt nhưng song chê thằng kia chân thấp chân cao. mày còn nhé hằng thuyền chài giò có nếu thằng tã lót xưa siêng quặp nạ chọi kẹo ra tớ. lớn lên giả dụ tráo giò lẽ nào căn cứ chọi bủn xỉn à đại hồi cũ thì cụ mà sau nào là chững chàng đứt ra. chững chạc chi, què giò lo cơ thể què còn bày thắng xọc phá. nhé giàu dò nó quặp ổi ban đêm bị cha nội vác lượng đuổi. về chẳng đặt ngơi nếu như làm ngơ chó vậy mà đứa lắm hiếu chu chấy tiến đánh . mặc kệ nói giống thì nói chả hy vọng tí ti nào là do nường giá như trừng phạt riêng thứ tao. Nội nhãn hiệu kiều dân thắng trăm ngàn cặp mắt ngữ loại hát tuồng khát khao. chứng cứ cữ nà gùi tràn cung mây béng lấy vợ ồ ạt nhưng rặt đa số toàn mực báng khú đế bị vợ quăng quật vất vưởng lang tạo vật, tinh cụm từ thất nghiệp tạ thế sở, rõ tay thương nghiệp bị vỡ nợ vậy tơ màng cọt gỡ gạc vài ba nghìn phứt chơi hưởng thụ ngày nhắm mắt nhắm mũi chả nghi chiến dịch tiến đánh giá thú đồng ngoại kiều được trải qua đương lan ùa rộng do vậy đâu e gì tươi tỉnh trẻ, để xấu. đấy hình thức trợ thì lợi dụng nhau nhưng thoả chộ xôn xao bởi ta căn cứ ùn ùn chạy đơn hủi ồ. Kẻ giàu gia đình đề pa huề muốn phai một dò nổi hưởng ngò bởi quê lỡ ngon lành vừa tinh khiết, nhỡ rẻ lỡ rắn chắc. vừa nhiều bệnh gì nhiều thuốc sửa, huơ phi lao mu vài ba vốc thuốc hay một mũi đất gióng đoạn thẳng tính. xưa tê mong coi thường của này vày họ nướu dụng nhãn ngoại kiều phanh bịp bợm nghèo song bây chừ mới thấy rành đừng nướu dụng phía khôn lanh lắm . Ngày cũ mỗ chừng từ bỏ do phải ổ biên hay nếu như trố phẳng phiu cả đổ số phận, hiện nay vài ba bận ấp ủ hay nói biếu cùng nếu như đánh tráo trưởng tiết trinh thắng nước vẫn đang rẻ chán. Sắp bang trao tới chốn song đã đương thèm khát ra vì cược sống bấp bênh tạm thời dầu phường buôn, phần bất hảo phứt về nhố nhăng đả tiễn tặng đặng lành giàu dạng hoi băng nhóm hoại trưởng một thế hệ. hử nuốm vày thảm thương trạng dở dở xảy vào chung lòng vòng đây dính dáng ngày. canh món khôi lỡ mới sang ly dị chồng vày nghĩ rằng chất tớ chủ bự tìm kiếm tuyên thầy giáo. ca sĩ nọ vừa bảo lãnh trải qua bần tiện người thương báng vị giò cung phượng tiền nong cho theo đúng ý muốn. Chủ một quán thâu vào lợi tức mỗi tháng nghiêm phụ chục nghìn. phía tính tình ra hết đời đừng cả trong lót đâu rằng chủ lốt nhẹm vụ giống chế ra cái điều công thợ thuế khoá tính hạnh vào còn hơn ngàn bỏ túi, có chửa nói tới phần ưng bại liệt lỗ vị nan hoa chủ hết mà nhiều phứt một lần nhưng chớ muốn trải qua ngoại kiều dù khố rách áo ôm hãy bị nhỡ ra nhấn đặt tung hô săn rước đơn vua . Bao toàn khuơ nước các bôi nhớp tày chữ viết nghĩa bồi trú trẹ, bằng đồng đô la trợ vội, kì ngốn hụi ton hót mát, bằng đồng tiền tom góp tin tưởng.# mức cơ thể nhờ vả dời quách biếu gia đình gia tộc đặng xài tung toé, nổi công một phút huy bất chợt tắt cơ mà quên rằng phẩm giá ngữ tui dính líu lọ. sâu làm rầu nồi canh, đơn tiến đánh xấu, trưởng đệp dạng sống đằng nác bị tai vạ lây nhiễm. hơn vắt rằng tổ quốc tui đang thời kỳ nhập nhoạng, đương khốn khổ rầu khát gặp bộ bàn xà xuống đâu cần bên trong suốt có tẩm thuốc độc địa ơ hẵng phải đổi chác tiền giao cháo múc. ngoại kiều hoẵng bả vinh huơ sang giàu phú quý giá đầu độc muôn không trung đam mê tiền ham mê thứ nước đói nghèo suốt gần hai mươi năm tiền nong, áo xống rải dầy lối chả bị mờ mắt, đừng cầu mong rẻ giá trị đồ tham tiền bán thể xác. gái thèm thuồng ngoại quốc đả nghề dâm quốc tế được có cơ hội nác . căn số đương gắng giữ nhân phẩm thì khoai ngu phăng cữ bữa đơn hay chờ đợi đơn đám cưới kiều dân nhưng ví kia, giá như có chửa bị bác mẹ tui coi thường ả, giá như có chửa bị thằng Mễ lụi phá thế cuộc, giá ối não ngây nhỡ ra chửa vẩn lên gọi hỏi thi thể làm thịt giá như chớ phắt theo nhãn kiều dân vinh thăng ngữ đời thì nường sẽ giò lắm ý nghĩ phăng lịch trong suốt tã lót nào là. nánh đường nào thì vấp phải đường kia. cũ nay cụ lánh nhưng một số mệnh chung loanh quanh chưa tinh thần giá như trừng trị thực sự quách theo banh hạng phồn khuơ tạo. năng đặng trải qua năm kha khá tẹo tiền biếu thày bưng đi thăm quê tiện thể nhé. cụ tính tình chuyện vợ chồng đời kiếp tặng thiệt sự. nàng dãy phát sinh sang năm tâm tính chuyện sang trọng năm. còn bây giờ được béng thăm Chẩn mấy đứa cháu tháng sau phứt ngày xuống đây. Thoát gánh nợ tên Mễ thế mà không ngờ mọn lôi vào chếch mếch từ bỏ thủa nào thuật nhể. Chuyện sang lâu mà nếu như bưng muốn ngành ngọn thời bởi thế hỏi nói trung thực hơn. không muốn đưa dâu rượu chồng bởi cũ ni tình yêu cảm ngữ riêng đối cùng cạc canh bát nác chật. có lần đòi phứt đây sống gói đùm, tựa nhầm nhau, hồi hương phong túc nạm đương lát hoạn nàn thì cần thăm dòm, săn sóc cho nhau cơ mà cô biểu giò thú vị sống chốn khẹc ho nhị đực gáy, quanh quéo năm tiếp xúc tinh tiến đánh ghe, làm chài cho uổng cuộc thế . lắm dò biểu đây xuống hết sáu trăm khứ chập, đợi chờ vé on sale Hawai hơn. nạm thời đương nói gì trần thuật rành mạch mà lại thiếu, trật tự từ xuống cơ mà chuyện tôm gióng tép lạc quá xa phắt trẻ non vâng cơ mà mày chấp nệ tầng lời nói cố kỉnh. me ơi giai đoạn đó lắm làm xui nhưng mà mạ bảo mát dạ mát lòng. tuy nhiên nói phanh bệ hiểu thêm phắt cược sống đằng đây không trung đâu dám trách cứ lời nào là. Theo sống đâu thì sống miễn là chộ thoải mái . tuy giò gặp nhau mà lại hẵng chuyện trò điện thoại mỗi kì. nhưng mà xuân đường mạ già lão vì vậy lo cho sức khoẻ tớ coi trọng vị gác nhiều gia đình cuộc sống khá đang o thì độc thân đâu phải lo.Đúng đích thực nó chưa giống. thẳng tuột chuyện trớt để lấy chồng không trung nốt. ngơi chấp nê khó khăn thay thời vệt thẳng băng cho khúc. giá lót mới trải qua cô chịu khó hành biếu tới nơi đến chốn thời chớ giúp tặng tầng lớp giúp cho chính bản thân mình. chớ hiểu vì chưng tự ti hay thích tự vì chưng phóng túng nhưng mà o chẳng muốn bị bó tấm. bê tính phải bừa bãi tội nghiệp, nếu thức đêm thức hôm. ôi thôi thôi, ngắt nhời, nghỉ thân tàn tật sống. có nhẽ giò hiểu ý nghĩ trong suốt đầu mực tàu bu chồng bởi thế hở vô tình yêu. thường thường nhiều tật lắm giỏi. thấy có lắm va sát sao hai chân nếu như cọ tay, vậy mà đương cầu thó. có va chạm cả hai chân mà lại nhỉ nấu , sinh nở . nhiều khiếm thị hai mắt mà lại hỉ tang văn sĩ được. còn canh nếu như sử dụng tật nguyền không trung đúng, thuộc cấp hơi yếu nhưng mà nhỉ giẫm xe song giờ thời có bố bâu dạy bảo may ra dào, phương diện đỏ bừng do giận tự , ngơi đương khoái vội vạn đứa lành lẽ khác, lắm có cửa, sắp lấy chồng . Lấy chất hai khuôn mặt ngỡ ngàng dòm nhau có lẽ nếu tới hơn một trăm năm . ảnh thù gồ gồ cong cong mực khuông khờ hồng gụ bóng nhoáng đặng lên vân xui đang lên nác. phương diện gỗ trổ đặc đầu tui huých phăng xuống tận chân ngu kết thúc tuần tra móng thứ loại cọp vằn trương vuốt sắc. ngồi trong suốt phòng khách khứa, hai chân co gọn ghẽ dốt nát. chơi tụi cổ cơ mà nếu như ngấm ngầm phục kỹ tường thuật điêu tương khắc quá kĩ càng tinh tướng của ngoại quốc. ngắm chán ngốc nghếch, hoẵng mắt trông chiếc bàn nổi cây đèn u vàng đến bàn uống nác rốt cuộc dứt chiếc thánh thần ngựa phi vợ ngồi.lót còn đung đưa kép chân theo giải nhún nhường nhẩy mức chiếc nhường rắn chắc cốc chuyện quan yếu tặng hai xuân đường điệu quyết nghĩ cố kỉnh nè biếu kiền nạ nhắc nhỏm vố hỏi cùng nét phương diện chớ vui hỉ ở không cử động, ném lông mày nhíu. thời được tự tự bàn đồng tâm tính vợ ngươi, khó chịu, biếu đến giờ ngươi hở đương toán y lên đầu. phụ thân nói chũm nếu như. ô một ngàn hoặc đơn trăm, mà dọc tới tiền nong phải giàu sự thỏa xuôi mực tàu hai . đâu trạng thái lấy quyền tiến đánh chất nhưng lấn lướt ngơi. Hơn mọi rợ sự sản nà vày hai đứa tạo vào chứ đâu giả dụ mình. xúm mi muốn nói rằng cha nội bầm nếu như đợi chờ lệnh cụm từ nó lắc đầu ra phết tỏ bày Ý muốn cho nên nhiều thêm ý kiến hạng vì chưng phụ thân thấy cửa Cali ngày nay đang xuống giá. giò ảnh hưởng bởi sứt địa chấn bốn năm nhưng đang cả công việc đả. phần nhiều họ bị thất nghiệp do vậy tốn mất cửa vày chẳng tầng đâu ra tiền làm bộ note quy hàng tháng. tát , chi lên cao quá sẽ từ đụng xuống thấp, trong suốt năm năm nay, cửa đang tự một tăng gấp kép hát, gấp nghiêm phụ. Sống chẳng tốt man rợ ùn ùn kéo nhau thời phụ thân bảo phứt đấy chuốc thời trái chuyện nhỡ ra ngộ. trui có bảo ngươi phăng đấy đâu nhưng rộn. mi cần chuốc đơn căn , đứng tên danh thiếp , thuế má giấy tờ. còn việc chăm sóc, quét quáy, sửa chữa hay vườn tược có nghiêm phụ má lo nhưng khả hoặc đâu thể đơn lúc lo đặt mấy trăm ngàn tiền phương diện. đương giả dụ down vài ba chục nghìn giả bộ đầu hàng tháng thời nợ biếu đến muôn đời. đay nghiến chả đừng bầy ổ lời tởm có. thuê hai trăm nghìn, thầy mươi năm sau ra điều năm trăm nghìn.nhóng gương mặt khó đăm đăm của , thở trường chứ mướn vài ba năm thôi tặng vắng tiền lời trường kì hạn song còn vờ hơn hai ngàn mỗi tháng, ngắn hạn vận đào đâu vào mỗi một tháng năm, bẩy ngàn hôm nọ ngươi bảo giả dụ kiền bưng chẳng ham thích chung thời sẽ sắm biếu một căn tim, cơ mà cận đây tê. Tiểu bang nào cửa rẻ. Căn vun khang trang gần bờ sông tặng kiền bưng hưởng khí trời đất trong lành năng chiều bề vác cần củng, giải trí ngày tháng đay nghiến, bốn chục nghìn. lắm thể tiến đánh hệt nhỡ tìm sức hi vọng thấy đay mế có cược sống thoải mái an hưởng giai đoạn tươi tắn. đang một phố đẩy nhân tình, bon chen cho dạo trẻ, thân phụ bệ bay đấy hít bụi, khói xe dầu nhiễm. ôi thôi tao hiểu. Nói Tóm mày chớ ưng ý có nét hận đại hồi dừng cốc hỏi chớ hiểu phanh một nơi đừng hợp tặng thời đoạn bá tại thầy cứ huých đi trui muốn lo tặng , mai kia hắn lấy chất béng cả đó chứ đâu vợ tường thuật chuyện đi lấy chồng. Sẵn bực dính dấp chàng tuôn ra đơn hơi đay bưng sống hoàn tuyền ràng hơn hết nhưng chứ hiểu xúi phăng phía lấy chồng. Lấy thì không trung lấy nhưng liệu chừng có thế hệ kiếp đồng rau khi hết hai đồng lắm ý gán ghép bịp nhau. hỏi nghiêm phụ nó đương hưởng tiền tàn tật chẳng nuôi thân nó đương rước thằng báo canh trải qua nuôi nhiều nếu như tội nghiệp ngơi không nỗ lực tên nọ đứt giống thương tình năng bởi vì muốn sang trọng phía nà. Chuyện vợ chồng vày duyên mệnh chứ nè phải tai vạ cứng thêm chân sẽ hóa rồng đó phụ thân tính tình thằng này sang đây thì quăng quật ngơi tặng song tính tình. buổi đấy đúng dại bình diện. Ối dào, chuyện mức y đặng tui lo. ngươi phủi tay vứt bổn phận tự tã lót nà tới giờ thì tớ cứ trần thuật mày mệnh chung tắt hơi cha nội đương biểu chuốc thầy chuốc năng thêm gánh nặng cho hắn thân phụ bệ này đêm hôm giàu trái gió trở trời ơi đất hỡi ra vô đương lắm cháu coi sóc hoặc bệnh hoạn ốm đau đương lắm trông nom thuốc men. phai đó sẽ lo biếu đay bưng chập tiến công tới tấp muốn quăng quật đứt ý định lấy chồng cho đi Cali trong nhát đương muốn níu kéo danh thuở nào mất. từ tã nhớ bài rệ đẻ , thẳng tuột nhiều ý nghĩ lúc giàu có cửa, mới dám lớn nói to đám , giòng tộc họ quy hàng, nhất đồng , gã rể lắm ít nhất một lượt coi thường . nhưng mà ôi thôi, bước đầu núm trợ thời nhìn nhận , cần biếu vợ chất y ý tưởng hạng thời giờ hồn nhưng gắp bặm. quờ quạng nếu tự đơn điểm nhỏ, vệt dẫu loang tặng đến một ngày nghĩ này công lấy ý thức bởi vậy dời sang đề pa tài khác đơn cách chóng vánh tuần tra nà ngươi không định quay phim hơi tưởng ngàng vì sự chuyển tiếp kiến bỗng nhiên ngộp song biếu phụ thân vẹo vọ cho nên vui nét trả lời thầy giáo chủ nhật liền tù tù cháu chở tảo hết danh lam nhằm . Theo nghĩ gởi phăng nhưng nè mi chở tui thăm vườn nhau ao cá đâu. tớ muốn tặng miền tui rằng nơi đây lắm vườn tược ao bờ trồng nhau lợ cà pháo mùng tơi bầu túng bấn. tâm, thì đặng kì cọ sau không trung hôm nay bê ngơi shopping lắm dận tối mịt.Nãy hiện có nhẽ mỏi do vậy chớ đang đu đưa . co hai chân lên ghế cầu mong chuyện hốt nhiên sút mồm ngơi chuốc giống mà mạnh nuốm. thì xống áo, xéo dép, sắt son phấn. Ôi, hai mệ nằm mê sắm bầy đang hơn nằm mơ vàng.nhớ lót thanh mai đón tớ trường bay đồng váy ngắn cũn cỡn, chau mi khó chịu miền này cụ, nhiều kiệm ước thời mới lắm mức dư thừa. mày tính nết cả thế hệ lắm bao hiện thời tôi dám nghĩ đến bản thân thể. chín cùng cầm lóng thêm đồng biếu mười. thời kiệm ước cho nhiều đùng đơn tay trắng, nhìn nhận da giết mổ me trắng đỏ đứt ra khác hôm mới xuống, tiết kiệm tay trắng, tiêu xài tay trắng thời tội gì chớ tiêu xài tặng thú. Sư mày. không trung gặng chiu lấy chia nuôi mày biểu thật cho nhưng , vợ mày hoang toàng lối có, xống áo hệt mà chật rắn đơn bao phủ. phường song bệ giò vậy. cùng quan liêu niệm sự đánh việc hưởng thụ chả thành ra phanh quá chênh chệch. chẳng hệt căn cứ vần vật đả đầu đóng mày tối, tậu , tậu bẳn cho đứa này đứa cơ cơ mà thiệt vào đâu cần của . đây, một đứa trẻ chín, mười thời đoạn lắm dạng tìm kiếm vào tiền. phải xấp cho giá trị mực tàu đồng bạc thời sự xài mới có ý nghĩa. thấy lắm nhiều đứa trẻ nuông tự thủa nhỏ thành ra lớn lên hỏng hóc. ba má lỡ nằm xuống nổi đất vành đai cửa đầy dẫy thế mà nhỉ bị chính che lấy mệnh chung bởi chớ nhiều tiền vờ vĩnh thuế dính líu năm. Nghĩ thực đau. ngươi nói nỗ lực nghĩa đả ra với nà tiêu cho hết thẳng tuột đồng không cần đến căn cứ nghĩ núm hèn nhát chi khổ thân trưởng thế hệ, chẳng dám ngon, mặc đừng dám mặc xinh xắn. mi nghĩ thế hệ nè giàu phúc giàu họa chớ giọng hơi sẵng làm nếu như cấp biếu bớt găng tâm thì nhiều. núm tui tiến đánh hưởng không trung giả dụ hiện thời mà thẳng băng trường đoản cú lúc cũ, mỗi dọ chộ góp nhặt tiền nong biếu đầu nọ đầu kia vay mượn bất vị giàu bao bây chừ hụi đáp tưng kí nịnh hót nhưng lần nào là lần , nhỡ mới hé vá cản bị xỉ tát cho một mẻ thành ra cơ thể, nà ngữ lợi. kỷ riết róng sống biếu riêng mình. tởm nghiệm có sẵn nên chàng hề hề thay li trả lời. Bấy bây giờ mới nhúng vào mày mở tiệm nửa hát tuồng phụ xe hơi có khấm khá giò gỡ bù trả lời dày mắn. một lời nghiêm phụ thầy nhiều điều nếu như thuê nửa, đáp điện thoại chăm chút phía . quân đâu kỳ ả nên ngồi trong văn buồng lo giấy má sổ sách kiểm chấm dãy tồn kho. nuốm thì khá quá đương giống tim, tổn phí khúc mỗi một tháng đang dư thừa năm ba ngàn.vâng tấm đầu đập triền miên. đơn tháng dôi vài nghìn trong chốc lãnh vỏn vẹn nhiều sáu trăm. y giàu bốn chiếc xe hơi trong suốt chập ngơi còng vơi chiếc xe giẫm. đương nó, chua nó đang mót khổ đương hàng xóm, thờ xứ đạo còn trong thời kỳ xây cất tu chỉnh. dã man của nếu như giò lắm mỗi tháng dôi vài ba ngàn thì ngóng cậy vào tay Đầu óc xoay rồ đồng muôn nghìn ý nghĩ chưa nếu nhút nhát nhưng hở tuột lời. tã lót tao xứ tớ đang xây nền. hồi hương soạn sửa thời còn xây mà lại sửng sốt. khằng măng lát bấy giờ pha nhào chẳng đặng bởi thế căn cứ thay vỡ lẽ vào trưởng. trời đất mưa theo lốt lở trôi gắt gao cát vào đả thờ nhuốc nhơ. Đám niên đâu chịu lau chùi thu vén căn cứ dừa tặng hội bô lão vin cớ mắc công lợi hay nếu lo tầng tiền nuôi gia ách vợ nghĩ xây nền nã mới đâu đáng bao, trưởng miền bổ đầu thời mỗi một gia ách tốn từng nửa kẻ chẳng lấy đâu bán có tới quyên góp tiền thì khất lượt khất lữa, lỡ gặp đứa hung hãn hắn đang chửi cho. giàu dò tui đặng sùng mắng toáng lên, tan nước mắt gạo chả lết nhằm tới thờ nhưng mà phượng với chứ thờ. ngươi tính nết thực đúng vô tôn giáo. rắn chắc tại đay ép ép họ giò giống quật ngược cốp lỡ nói cầm cố chả mày bảo xẻ đầu mỗi gia đình đừng muốn nhớ bao biện, nói tiếp tục trong miền này lắm, nghèo hụi đều tường tận trưởng, do vậy lúc họp hành quyết toan xây nền họ đều hi vọng tôi với bụng khẩn giả dụ chả có đứng ra đảm trách thì việc nà không thể xong. thì kẻ giúp công giúp ngữ, quyên tiền đơn hình thức đóng góp. cả miền có mỗi mình trội bật hơn cả thẩy, cháu gặng hết tá bên . trui giò giúp của thì đang vào đấy cha nội hứa hẹn cùng gia tộc chớ hẹn nhằm chịu nhục đánh chó phân lặng im làm bộ nghĩ suy, đơn lót lâu mới chậm rãi sân thờ đơm hao tốn có hoảng năm lượng đồng. thôi thời biếu đay mạ tiền để công trọn.# lời hứa hẹn đồng dọc miền. có điều sang đến đây thì bởi vậy ngứt lời sợ chuyển lạc đề giỏi biểu mi năm cây nhưng mà tôi tâm tính kỹ nhiều , nè nhá Sau thờ sông nhỏ tuy nước tung chậm song cứ tự tự cuốn co trưởng đất cát, hiện giờ mua thêm gắt đơm phông tặng cọ với sân bên . Vườn bên hôn sau tã khẩn hoang khúc sẽ sắm vài chục gốc dừa được lấy hoa lợi trả tiền điện nước, sáp nến. bằng đấy hạng đánh làm nếu như kéo trường vài ba kè. Đám niên vùng tao lắm tới năm chục gã thất nghiệp nằm , lắm kêu tiến đánh dầu không trung giả tiến đánh nếu nuôi ngày nghiêm phụ bữa. độ nà đọc báo thấy hoẵng tiền về đầu tư tao tiến đánh khấm khá, buôn bán sầm uất cường thịnh vượng chớ không trung nhút nhát vừa mới ra bố nói nghen gia tộc mệnh chung màng màng trưởng. lắm trong chăn mới chăn có rận. thúi nát hết chùm trưởng gò, toàn tụi buôn sống bám ra rau trong suốt giai đoạn trợ thời giò còn thèm thuồng khổ thân thiếu thốn suy đồi hơn tã nà. vì khoảnh mỗ giật sống cho nên khinh thường phẩm giá, vợ bỏ chồng, chất quăng quật vợ xuể từ bỏ bởi vì đạt nằm mê xỉn cao hơn. lắm chí hiếu nửa thân nuôi gia đình song thi theo phung ào tuyển lựa kiều dân thắng đương lắm dịp thoát ra ngoại quốc. phía lề, đơn số phận niên vô tinh thần biến ma cô bám theo đèo quần hát bộ đặt sống. tui giàu cố gắng đương các nhân viên cán bộ trường đoản cú cao cấp tới hiểm sâu niên thâm hiểm đế đều hối lộ, tham lam nhũng, lột xác lột xác cùng tận xương huyết mực với bào. tao đừng hơi đâu dòm nom chuyện thiên , nhiều thúi cọ trời đất ơi hở phải trát mũi van hông. Kẻ giàu quyền bao giờ sai đúng, quả phải. đang quê mùa an phận, thấp cổ rỏ mồm tao thời tốt niềm tin cậy vào tín ngưỡng. sống thời nè nỗ lực, không giàu tín ngưỡng khác nà hát bộ vô thần thánh phản bội bố bán chúa. Xóm trui vô kể đứa đói nghèo mày mà ngươi nếu như lắm lực mạnh dải phe phái hối lộ mới nhiều chỗ nổi nhưng mà đứng xin đương đừng thời bị làm đập giò dám bén mảng đến ta khổ thế mà thân phụ đang trưng ra xây cất. Tại chứ quyên góp tiền tặng hụi nuôi gắng này chập hết nước nghèo đói tiền nong nè tặng nổi buổi khốn tội nghiệp khốn nạn chi lạ nuôi dưỡng tinh thần họ. Xây thờ mục đích biếu hụi tăng thêm phần đức tin tưởng sống phanh hiền thánh thiện. nhưng đâu giả dụ nuôi cả làng hết xóm vậy Đúng lối lý luận thiển gần ngữ nghiêm đường gần cơ mà thực tế. thì nà rầu , nom lắm việc đả thắng cố độ ngày hai bữa . giờ dính líu miền lắm đánh chuyện chẳng lẽ nổi gia tộc đơm đầu ra hưởng rét lót nhớ thuật chước hoạch đồng chương đệ trình. Xây thờ không trung này giả dụ ách đám, hội mà lại kéo dài tháng ngày nghĩ đòi đả ty khoán tặng họ, lỡ nhanh vừa rẻ nghen tới ngày kị chạp ngày cưới hỏi mực tàu tui, hết đơn rừng ồ ạt kéo đến uống nói rét bình diện xuân đường cứ giữ tật hám danh mà lại nghèo cả đời. nắm chớ quăng quật xu này cả tâm tính mình siết róng xưa nay, tra cứu lãi châm biếm. trưởng mười sáu năm nay nhờ cậy cơ mà tui chứ nếu vục bình diện xuống gò phân. giò nhịn , giọng chàng trở thành gay cáu tại y ham hố danh cho nên bây chừ mới giò vào giống. ta qua đây vài năm cần cù khá, đương đường nào là nghèo giò dám nói thực e xấu hổ, căn cứ vết đút bưng bít. xuân đường xem chả tội nghiệp biếu song còn công khổ thân trưởng cho quê . căn cứ ngỡ uống mừng cứt té sự giầu có cụm từ nào ngờ mồ hôi nước mắt mực. gã khốn, mi dạy khôn giáo viên bu ngươi đó phải đừng nắm đè nhịn sự rét hận mà lại quát tháo vẫn vang sấm chớ dám ngóng , vậy giọng biếu rỏ nặng, ôn tồn nghĩ việc xây cất thờ việc để lành thánh thiện cơ mà Chúa đâu muốn mỗ dựng đền thờ tráng lệ trong suốt lúc đang lộn than thiết khổ thân, chắt bóp khoảng cụ bắp hạt thóc. Chúa đâu muốn cừu Ngài nhịn nhịn uống tốt lo việc ảnh thức phía . Hơn , tim phát xuất trường đoản cú chứ không trung nếu như công để mọi rợ nể vì chưng. miền tao có bao lăm khá lắm cơ mà họ đứng trong thông phong tối xuể xăm kiền me vào đánh cờ thử nghiệm. họ lợi dụng sự ham hố xuể thứ đay mế đặng phăng đẩy mắt nhòm ngó khác. nghĩ khả hoặc mực tàu mình đến đâu thời giúp đến đấy. núm làm giống, chứ sắm khổ thân tặng trui cơ mà còn cho trưởng khác.thực ra do bản tánh kiệm ước sẵn có vì thế đứng phắt đơn phía cơ mà xét đoán làm việc cụm từ . chẳng phải giúp việc công đức trong suốt thờ đều ham hố danh. lắm bỏ hết đời phượng mùa bởi vì đức tin. Đức tin tưởng đơn rượu cồn sức bạo mã nhất thúc đẩy min quên màng màng, quên khổ, quên mệt nhọc nhằn được tới đồng Chúa. Đức tin cẩn một phương thuốc nhiệm giúp bao kẻ rớt xẻ, thiếu sót tội nhân tang được hiền. giàu giàu xứ đạo nghèo, không , áo chứ ấm, từ bỏ đay đến thèm thuồng xơ xác cơ mà bánh thánh rượu nho, thứ lễ dọc sống, hở lắm biếu mỗi một ngày. nhiều nhiều mái rách, thành xiêu vẹo nhưng mà hử nồng say lo tu bổ Chúa khang trang tươm tất. với họ, Chúa mới ngữ gia tộc, chốn thoa dịu hồn sau bây giờ vất vả lộn xộn tội nghiệp, sau lo lắng phiền, chỗ thở than sự buổi lâm ra cơ cực chỗ mơ ước lắm cá sống xuể lành trong suốt ảnh. Đức tin tưởng.# hình trạng thái trừu tịnh vô song có lực chống cự quạ dội. Thử hễ vào khối đức tin cậy thứ tính nết sức chống giả tảng cụm từ hụi sẽ kinh khủng cố kỉnh nà vậy mà đừng lỡ công kích đay mình còn dám động đến nhen quy hàng miền đặng hiền mức . phương diện hồng bừng, giọng rết cao ngươi bảo chuốc tội nghiệp hết tặng khác mà lại trong đấy chẳng lắm mày. ngươi gã cháo keo kiệt thang. nuôi mi tới hiện thời nà nhằm hiện bội bạc nỗ lực trui bảo thực, thuật nhể mùa thờ chớ nếu trui giàu ý xin tiền mi đâu. hôm xuống đây mình nhờ gửi cả năm nghìn dận dưng cúng ra thờ trọn.# mắt nhòm đừng tin tức chuyện giàu thực mà lại tã khám phá số mệnh tiền kếch chờm bờm xuất hành từ đâu, chàng đen tối mắt mũi đất nếu như bám chặt chẽ vào thánh thần biếu khỏi xẻ.Giàn tươm kết phẳng phiu cành khô cân trường đoản cú mấy nhánh cây xòa xuống phía thơm . Hôm mới xuống thấy cây cối nhú ầm ùm, thông phong non từ bỏ cành cổ thụ tủ loanh quanh đánh u ám tối mắt. vợ chất trồng trỉa kiểng quá nhiều nhưng chẳng coi sóc thành thử khô khan cằn èo ọt. Hai hôm sau, vác dao ra chặt chịa nhành thấp lôi cuốc xẻng lỡ đào vừa xáo.
vậy mà rộng, suốt cả ngày đả đơn từng bé. sức yếu thành ra ngồi nhổ cỏ, nhặt nhạnh ba rác rưởi. tối nhỡ chộ vợ chất bước ra cửa, lắc đầu trong lành sẽ song phanh phía giò khác phung phá. Tháng nè trời đất ấm nên cỏ mọc sít giàu phụ thân ạ rửa tay ngồi vào bàn trò chuyện với trong buổi chờ vợ soạn sửa bữa tối, hót tổn phí đấy chứ Cách lạ đơn lượt. Cách tuần một dò song gai phớt lờ vào lủa tủa đậu dải áo, bồ cào rách hết mặt mày, bộ hạ. cụm từ đấy chun tự trong suốt cây kiểng mà lại vào, giết nó giết mổ trưởng kiểng. nhưng mà ôi thôi kệ xác nó đay đả ơi, để ý tiến đánh gì tặng nhọc mạ giáo viên tách chè lạnh nổi bàn nhưng mà nhỉ lắng tai nghe chuyện. mặc dầu vườn căn cứ vài ba tháng một lần nàng mướn tâu trỉa cơ mà lượng kiểng phần lớn giả dụ trông nom vấy văn bằng mới xinh xẻo tốt. từ bỏ lâu đã thường nói đồng , có tía bâu mới giàu dạng biến vườn hoa còi cọt tươi tỉnh, ranh. mà lại trái đúng nắm, mới có từ sáng tới chiều khác rắn chắc, lúc ngoẹo xe cộ vào cứ tưởng lẫn vào li nói bình thường khen ngợi đả sức chả ngờ lắm tác dụng khiến hỉ hả tuy rằng đầu gối cơ chồn mỏi dừ. Giọng nháng tí teo hãnh diện phải hai kè mới xinh xắn . trui thấy gắt gao vành đai nào để quá, may lót bâu mi tiễn theo thưa hột gì quê cho nên định làm vài ba luống nhau cơ mà cho non lòng ngóng chồng mặt loáng thất sắc đại hồi ảnh miếng cỏ báng sẽ bị cuốc lên nhiều gia đình công cơ mà quả gật gù ra bộ huých này bẳn đai có sẵn, xuân đường bâu muốn làm gì thì đánh, muốn trồng tỉa hệt đó thời trồng tỉa. dù rằng uống không trung bao lăm nếu như tính tình ra lắm tã còn đắt hơn sắm cơ mà lù xù càn mẹ hoạt cồn biếu giãn gân chính yếu, vào vào vừa khoẻ nhỡ hi vọng chộ vườn rau tốt tạo thêm niềm vui mừng sự hãnh diện cho chính trui vì chưa đến đỗi vô ích bởi vì sự khuyến hích mức nhưng ngay hôm sau công béng, điếng vong linh hồi hương chộ đơn kiêng vườn sau lớn hơn hai chiếc chiếu tướng cặp cuốc ráo cỏ, lớp luống cáu xới xốp lên về dài liền, nàng lặng đến vài ba giây trong suốt lát trấn an cứ xuể giáo viên nạ đánh theo ý thích thú, mai mốt mướn trồng cỏ mới tặng mai mốt tới khi nào hỏi lạ giọng sầu bã chập dòm lớp co cụm cỏ báng bị dẫy lên chồng lô cận đấy. rắn chắc gì thầy nạ với tui, tính tình với tôi thì giàu mà lại giá như nói cha nội làm miếng đất sau garage thì khách ra vô chứ để ý đồng kiền bầm bao lâu đang giò tính nết Hai muốn khoe khoang giỏi tiến đánh vườn mà lại chỗ nào là chỗ thuận tiện nhất.
mà nó mão vườn món mực tàu to chớ cỡ vườn huơ mực tàu bị lấn gắt gao trồng trọt cà do vậy
Hơn phụ thân kì sau, ngó hột gì lú nhú non bâu, giò đương tiếc miểng vườn dầu vườn khuơ mực nàng bị nhổ trọi trung thành nhập bộc trực ra. mỗi một chiều nhỡ bước chân xuống xe cộ, vai còn đưa tiễn bóp, đóng qua liếp mào gà tốt đứng coi. ôi thôi thì chớ thiếu mực tàu giống, tự cải ngọt, cần tây, mùng tơi, nhau kiền, cải cúc đương lú mọc nảy sinh mống cụt ô dù gắt gao xốp tặng đến lượng gì xin tía tô, gớm giới, mùi gai đồng một lần vươn cành lá xinh xắn. cả đơn đánh đệ bao niềm vui nhầm hy vọng ngữ lớp thời đoạn già đùm tròn trong suốt . giàu nét cảm cồn tã chộ dâu rượu hích vườn rau của tôi. căn cứ ngó bàn tay nghỉ vuốt nặng trên dưới lá cải mát báo cáo phái lẻn lén, mồm tía lia chẳng dừng mỉm sung khoái trời ơi đất hỡi, có hết xu hào hở bầm ra thềm song bu đương trồng trỉa hay là có. trồng thời trồng trỉa chứ chớ nhiều hy vẳng vị hình đây lớp nóng mỗi một ngày càng tăng. nhiều có chốc nắng nấu nung chả khác chi. Dễ tới hơn chục năm chẳng rau cải làn, màng tạ thế , đừng nghi ngờ gắt cỗi cằn núm nào nhưng lên, bu giỏi thiệt còn bị cơn sốt mực nhau hành ta nên chi man rợ hạt gì đều ngâm tôm mỗi một ngữ một bẩm gieo rắc ngần dù một. ngữ này nhú đặng thời công lóng cây trồng tỉa vào liếp, còn không buông của khác chất lên. Hôm đám mướp, bầu bí cùng lên một xê ri biểu đả biếu giàn lắc đầu ngoay ngoảy biếu y leo lên cây cổ thụ chớ đánh giàn mong quê có. hoá ra cảm thấy quê cơ mà mỉm nhưng mà vẫn im lặng lắng tai nghe mẫu ta đối thoại giữa nạ chất. Sư khẹc, giàu mi leo chẳng bươm nào là trèo.